• Những Người Lính TQLC Cuối Tháng 3 Năm 1975
Định mệnh đem một màu tang thương đến cho
SƯ ĐOÀN THỦY QUÂN LỤC CHIẾN
Trước là LĐ/147/TQLC Bị Bỏ Rơi
SƯ ĐOÀN THỦY QUÂN LỤC CHIẾN
Trước là LĐ/147/TQLC Bị Bỏ Rơi
Tại Bãi Biển Thuận An ngày 25 & 26 tháng 3 năm 1975
Bãi biển An Dương, Phú vang, Huế.
Ngày 25 tháng 3 năm 1975 lúc 8 giờ sáng.
Những người lính Thủy Quân Lục Chiến, từ Khe Sanh,
Lao Bảo, Hướng Hóa – Quảng Trị chạy về Huế, rồi từ Huế lại chạy ra bờ biển An Dương, và tất cả LĐ/147 đã tập họp tại bãi biển Thuận An để đợi lên tàu...
Các anh Lính Thủy Quân Lục Chiến & Bộ Binh chờ đợi lên tàu...và một biển người chen chúc...trong lúc đó thì bọn lính miền Bắc đả "tiếp quản" địa phương đó rồi...
...bọn nó đang ngồi trên đồi thông quan sát, cách chổ
những người Lính TQLC & BB đang đợi lên tàu chừng 50m...
Ngày 26 tháng 3 năm 1975
Rồi con tàu định mệnh không người lái đã đưa gần
500 người Lính VNCH về dưới lòng đất mẹ tại bãi biển
An Dương này và nhiều nhất là Lính Lính Thủy Quân Lục Chiến.
Trong khi đó thì LĐ/ 369 & 258/TQLC
Cũng thê thãm...Các anh được lệnh phải rút quân từ
Quãng Trị & Huế về Đà Nẳng
Nước giữa dòng vừa trong vừa mát
Đường Cam Lộ in dấu chân anh
Các anh vội vã lên đường...vài ngày đầu mới vô các anh dừng quân tại Đại Lộc...
Quốc Lộ 1 là con đường huyết mạch duy nhất nối liền Huế & Đà Nẵng.
Nhưng ngày 21 tháng 3 năm 1975. CSBV đả cắt đứt quốc Lộ 1 tại Truồi.
giữa Huế & Đà Nẳng và bọn chúng đang đóng chốt ở đèo Phú gia.
Và bọn địch đang xào nấu lại cái món ăn củ cũa năm 1972
trên đại lộ kinh hoàng. Ngày 21 tháng 3 năm 1975 địch
cũng pháo kích vào đoàn dân di tản trên quốc lộ 1 từ Huế
vào Đà Nẳng, những người dân di tản đả bị trúng đạn pháo kích
của bọn cộng sản, kẻ thì chết nằm bên lề đường, người sống bị
thương nằm ngồi la liệt trên đường gần đèo Hải Vân.
Những người Lính TQLC trên đường rút quân vô Đà Nẳng
đang trên đèo Hải Vân với đồng bào di tản.
Các Anh TQLC luôn luôn gắn liền tình cãm với đồng bào Huế,
vì đồng bào xứ Huế thường bị giặc cộng ăn hiếp, và luôn luôn
gặp oan nghiệt trong chiến tranh mà các Anh là lính chiến giết
giặc cộng để bảo vệ đồng bào, nơi nào có giặc cộng tới làm
phiền dân chúng là các Anh tiêu diệt bọn chúng để giữ yên
xóm làng, vì mỗi lần bọn csbv muốn kiếm chuyện với VNCH là
người dân xứ Huế từ bị thiệt thòi cho tới thê thãm cuối cùng là
chết đủ kiểu. Vì vậy mà không riêng gì các Anh TQLC mà tất cả
QLVNCH phãi tiêu diệt hết bọn chúng. 1 lần 68 Mậu Thân bọn
csbv đả bỏ xác tại Huế, số còn sống sót chạy rút lui không kịp tè,
đổi lại nguời dân xứ Huế chết cũng nhiều, nhưng số nguời Huế
chết lần đó thì bọn csbv giết hại một phần nào thôi, mà do phần
đầu não việt gian ở Huế giết hại mới nhiều. Nhưng tôi cũng không
hiểu nổi, vì ngày xưa xứ Huế là nơi của vua chúa ở, mà sao ngày
nay người dân xứ Huế phải chịu đau khổ thiệt thòi như vậy?
Chỉ nói riêng đất nước VN thôi thì đâu có xứ nào bị như là xứ huế đâu???
Chiều ngày 28 - 3 - 1975, tại bãi biển Mỹ Khê.
Những cảnh hỗn loạn xảy ra, cã chục chiếc thiết vận xa
M113 làm đầu cầu nối ra biển để lên tàu. Sau đó có nhiều
chiếc bị chìm xuống biển và một số binh sĩ biết lội thì còn
sống sót, số người không biết lội đã bị chìm dần xuống đáy
biển Mỹ Khê. Nhưng dù biết lội có giỏi mà trong lúc bị
thương trước một cảnh khắc nghiệt như vậy thì cũng chìm
xuống đáy biển làm mồi cho cá thôi.
Không biết anh chị này có được cùng với nhau
đi đến nơi về đến chốn không? Xin trời phật cứu
giúp họ, chớ đừng như tôi…!
11 giờ sáng ngày 29 tháng 3 năm 1975, có 1 chiến Hạm HQ 802 nhổ neo...
...Và tiếp theo nửa đêm 29 tháng 3 năm 1975, thì Hãi Quân cho tàu há mồm 404 vào vớt chuyến chót, nhưng chỉ chở thêm được một số thôi. Đau buồn cho 1 số người còn kẹt lại là sĩ quan, binh sĩ và mấy anh đã tự sát tập thể tại bãi biển Mỹ Khê ngay trong đêm đó vì các anh không muốn lọt vào tay quân thù. Sau khi các anh đã tự sát thì có một số chết vì bị pháo của cộng sản bắn vào khu tập trung quân đội, đến sáng sớm là cộng sản vây bắt hết số người còn lại...
Cũng trong nữa đêm 29 tháng 3 năm 1975
Nơi tuyến phòng tạm trong Chủng Viện ĐN có một người lãnh đạo,một cấp chỉ huy đang đối diện sự sống và cái chết cũa những chiến hữu, của thuộc cấp. Ông đang đau đớn tủi nhục,
nhìn họ trong bóng đêm với ánh hỏa châu lơ lững, và tiếng đạn cối của cs vang vọng làm cho ông nghe buốt nhói trong tim óc. Trong lúc bấy giờ tất cã đều tan hàng thất lạc hết và giọt nước mắt của ông rơi trong bóng đêm vì ông đã mất tất cả. Tới sáng ngày 30 tháng 3 năm 1975, Ông có một nỗi đau xót ê chề mệt mõi, nhất là trong đầu óc của ông sáng nay như là đêm qua bất ngờ bị tai biếng đả làm tê liệt hết toàn bộ đầu óc của ông, cho nên ông không còn có cãm giác khi ông bị cộng sản bắt. Có thể những người đả hy sinh và quyên sinh sẽ được thoãi mái hơn ông trong lúc này, vì hôm nay thì ông đang chịu nỗi đau xót, nhưng sau này ngày qua ngày ông sẽ phải chịu nhiều nỗi nhục nhã của bọn cs nó đối xữ với ông…